Lo lắng, giận hờn, bực bội, sợ hãi, khát vọng, tham ái nghi ngờ và tuyệt vọng. đây là những ngọn lửa thiêu đốt ta mỗi ngày, ta phải làm sao để dập tắt ngọn lửa ấy.
Nếu ta thiếu chánh niệm trong giờ phút hiện tại, là ta đang đẩy mình đến gần mê lộ của thất niệm, những thói quen và tập quán vô thức sẽ có thể tạo nên nhiều vấn đề khác nữa, thường thường chúng bị thúc đẩy bởi một sự sợ hãi và bất an sâu xa trong ta. Những vấn đề này sẽ tích tụ theo thời gian, nếu lâu ngày không được chăm sóc, chúng có thể gây cho ta một cảm giác bị mắc kẹt và xa lìa thực tại.Và cuối cùng ta có thể sẽ đánh mất đi niềm tin vào khả năng giải thoát của chính mình.
Chánh niệm là một phương pháp tu tập giản dị nhưng có một năng lực vô song, có thể giúp ta thoát ra và tiếp xúc lại với sự sống của mình. Đây cũng là một phương cách giúp ta làm chủ lại được đường hướng và phẩm chất của mình, trong đó có những mối tương quan của ta trong gia đình ngoài xã hội, rộng hơn nữa là thế giới, và căn bản hơn hết là với chính ta như một con người.
Chìa khóa của con đường giải thoát này có gốc rể nằm trong đạo phật, nhưng ta có thể tìm thấy nó đó chính là sự ý thức được tính chất quý báu của giây phút hiện tại và nuôi dưỡng một mối liên hệ mật thiết với hiện tại bằng một sự chú ý liên tục và thận trọng thái độ ấy hoàn toàn khác hẳn với những gì khi ta xem cuộc sống này như là một cái gì rất bình thường và đương nhiên ..
Ta thường hy sinh giây phút hiện tại, nên đẩy ta thẳng vào thế giới của thất niệm, và từ đó ta không còn ý thức được mạng lưới chằng chịt nối liền mọi sự sống với nhau nữa .Sự thất niệm ấy gồm có viêc thiếu ý thức và thiếu hiểu biết về chính bản thân ta, và ảnh hưởng của nó trên nhận thức và hành động của ta.Vì vậy sự sống của ta, mối tương quan với người khác và với thế giới xung quanh, đã trở nên vô cùng giới hạn.
Khi ta biết chú ý một cách cởi mở, không để bị chi phối bởi sự ưa thích, ghét bỏ của mình, cũng như những ý kiến ,phê bình chỉ trích và mong ước, thì sẽ có những cơ hội mới xuất hiện và chúng có thể giúp ta thoát ra khỏi được sự trói buộc. Chánh niệm là một nghệ thuật sống thức tỉnh, bạn không phải là một phật tử mới có thể thực tập chánh niệm, điểm quan trọng nhất là ta phải biết trở về với chính mình , chứ không nên cố gắng trở thành một cái gì khác hơn là mình .Đạo Phật dạy cho ta biết tiếp xúc với tự tánh của ta và để cho nó hiện lộ ra một cách không ngăn ngại có nghĩa là ta phải tỉnh thức dậy và nhìn thấy sự vật như chúng thật sự như vậy.
Chánh niêm chỉ đơn giản là một phương pháp cụ thể giúp ta tiếp xúc được với chính mình một cách trọn vẹn hơn qua một quá trình tự quán chiếu, tự xét soi và hành động có ý thức.Thật ra nền tảng của chánh niêm phải là lòng từ ái, hiểu biết và nuôi dưỡng. Bạn cũng có thể nghĩ đến chánh niệm như là một nhân từ...